Gần đây, nhiều công nhân thất nghiệp do gia tăng sa thải ở Việt Nam đã trở
thành tài xế xe ôm chỉ để nhận ra rằng, đó không phải là một giải pháp lâu dài.
Sau khi bắt đầu ngày làm việc lúc 5 giờ sáng, đến 10 giờ sáng, anh Lê Văn Mạnh
mới hoàn thành một chuyến, kiếm được 40.000 đồng (khoảng 1,7 USD) tiền mặt.
Anh Mạnh bắt đầu làm tài xế xe ôm cách đây 4 tháng, sau 2 năm chịu đựng tình trạng
kinh doanh không ổn định của nhà máy cũ.
“Nhà máy bắt đầu sa thải nhân
công, buộc chúng tôi phải làm thêm giờ và cắt giảm lương của chúng tôi,” anh nói.
Thu nhập của một công nhân nhà máy trước đây khá ổn, nhưng hiện đã giảm xuống chỉ còn một nửa so vớ đầu năm ngoái. Không thể xoay xở với mức thu nhập đó, anh bỏ việc và chuyển sang ứng dụng gọi xe, hy vọng nhận được phần thưởng tài chính tốt hơn.
Anh Mạnh dành khoảng 12 giờ mỗi ngày trên đường sau bước ngoặt sự nghiệp. Ban đầu, mọi việc suôn sẻ khi anh có thể kiếm được từ 400.000 đến 500.000 đồng một ngày trong hai tháng đầu tiên làm xe ôm.
Nhưng số lượng tài xế đã tăng lên trong những tháng gần đây và anh Mạnh giờ
phải chia sẻ nhóm khách hàng của mình với các “đồng nghiệp” mới của mình; và do
đó, kiếm được thu nhập thấp hơn, chỉ 300.000 đồng, thậm chí đôi khi 100.000 đồng
mỗi ngày. .
“Tôi chỉ có thể hoàn thành khoảng
10 chuyến mỗi ngày, so với hơn 20 chuyến mỗi ngày trước đây,” anh nói.
Theo số liệu do Tổng cục Thống kê Việt Nam công bố, hơn 149.000 lao động bị
mất việc làm trong Quý 1 năm nay, cao hơn 13% so với quý trước. Trong số lao động
bị sa thải này, phần lớn làm việc tại các khu công nghiệp trong và lân cận các
tỉnh Đồng Nai, Bình Dương, Bắc Ninh, Bắc Giang.
Ban Nghiên cứu Phát triển Khu vực Tư nhân dự đoán, rằng làn sóng sa thải
nhân viên có thể tiếp tục trong nửa cuối năm nay do những thách thức bên ngoài
và bên trong đối với các doanh nghiệp.
Không đòi hỏi bất kỳ nền tảng giáo dục hay bộ kỹ năng cụ thể nào, tài xế xe
ôm là lựa chọn nghề nghiệp đầu tiên của nhiều người lao động bị sa thải để kiếm
sống mới.
Hoàng Văn Triều, nguyên là tài xế xe tải tại một kho gỗ ở Bình Dương, bắt đầu
làm xe ôm toàn thời gian cách đây 3 tháng, sau khi thất nghiệp khi công ty của
anh phá sản. Tưởng rằng công việc mới sẽ giúp anh trang trải chi phí sinh hoạt,
nhưng sau một thời gian, anh chán nản.
“Tôi dành khoảng 10 đến 11 giờ mỗi
ngày, để đổi lấy từ 300.000 đến 400.000 đồng,” anh nói. “Tôi
không thể xoay xở được nếu cứ coi đây là công việc toàn thời gian của mình.”
Anh Triều hiện đang cố gắng tìm kiếm các cơ hội nghề nghiệp khác. Kịch bản tốt nhất mà anh Triều có thể nghĩ đến là có thể tìm được một công việc văn phòng, cho phép anh rời đi vào khoảng 4 hoặc 5 giờ chiều, để anh ấy có thể lên đường và bắt đầu “ca làm việc” thứ hai trong ngày của mình với công việc chạy xe ôm hoặc lái xe taxi cho đến trước nửa đêm.
Các ứng dụng gọi xe, trong đó phổ biến nhất ở Việt Nam là Grab, Gojek và
Be, từng được coi là cứu cánh cho những người đang tìm kiếm một công việc khác,
bao gồm cả những người lao động bị sa thải đang tìm kiếm cơ hội nghề nghiệp hoặc
sinh viên mới ra trường đang chờ việc làm sau khi học xong.
Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam ước tính vào năm 2021 có hơn 200.000 tài xế
đối tác làm việc với Grab, tăng từ khoảng 175.000 vào năm 2018. Trong số này,
khoảng 26% đã tốt nghiệp đại học hoặc tương đương.
Gojek báo cáo, rằng nền tảng này đã vượt qua 200.000 tài xế vào giữa năm
2021, trong khi Be thông báo, rằng số lượng tài xế đối tác của họ đã vượt qua
100.000 vào đầu năm đó.
Thu nhập mỗi ngày của tài xế lúc đó cao nhất có thể từ 500.000 đến 600.000
đồng.
Tuy nhiên, mọi thứ đã trở nên khó khăn hơn cho các trình điều khiển gần
đây. Nguồn cung cấp tài xế tăng lên và phí do các ứng dụng đưa ra tăng lên và
hiện dao động trong khoảng từ 30% đến 39% số tiền tính cho khách hàng. Tất cả
những điều này có nghĩa là người lái xe sẽ khó duy trì thu nhập của họ hơn.
Nguyễn Đình Vượng, nguyên công nhân một công ty thuộc da ở Hà Nội, quyết định
trở về quê hương sau nhiều tháng chịu đựng công việc “lương cao, lương thấp”
này. Anh làm việc khoảng 12 tiếng một ngày để kiếm được từ 300.000 đến 400.000
đồng. Với thu nhập này, anh ấy không còn lại bao nhiêu sau khi thanh toán các
hóa đơn của mình.
“Các tài xế xe ôm ở Hà Nội phải
làm ít nhất 12 tiếng mới đủ tiền trang trải cuộc sống,” anh nói. “Chi
phí sinh hoạt ở Thanh Hóa quê tôi thấp hơn nên tôi chi tiêu ít hơn và không phải
làm việc vất vả.”
Theo anh, nhiều cựu công nhân công nghiệp, những người bị sa thải do đơn hàng giảm, đang cố gắng hết sức để vượt qua, với hy vọng kinh tế phục hồi sẽ dẫn đến hoạt động kinh doanh được cải thiện và do đó, nhu cầu lao động cao hơn.
TS Huỳnh Thanh Điền, chuyên gia kinh tế, đưa ra dự báo sát với kỳ vọng này.
Ông dự đoán rằng thị trường lao động sẽ sớm lấy lại trạng thái ổn định và các
tài xế xe ôm tạm thời sẽ sớm có thể quay trở lại với nghề nghiệp của họ.
Ông cũng cảnh báo, rằng không nên coi tài xế đối tác cho các ứng dụng gọi
xe là mục tiêu nghề nghiệp lâu dài, vì công việc này không thể mang lại thu nhập
ổn định trong thời gian dài. Thay vào đó, công việc tài xế đối tác chỉ nên được
coi là một công việc tạm thời trong khi nền kinh tế đi theo nhịp điệu tự nhiên
và đang trong tiến hành phục hồi.
Trong khi đó, những người này không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc lạc
quan chịu đựng.
Ông Điền nói: “Nền kinh tế không thể ảm
đạm mãi được. “Theo tôi biết từ bản tin, dự đoán tình hình sẽ trở nên tốt hơn
vào năm 2024, vì vậy tôi sẽ cố gắng vượt qua và đợi đến lúc đó.”
Rn.A