Nhận diện “điểm nghẽn”
Cũng như
nhiều ngành hàng khác, da giày vẫn phụ thuộc vào nguồn nguyên phụ liệu nhập khẩu.
Do đó, chủ động nguyên phụ liệu là vấn đề căn bản đối với ngành, nhất là khi
truy xuất nguồn gốc là yếu tố bắt buộc để doanh nghiệp da giày trong nước tận dụng
các hiệp định thương mại tự do.
Nói về thị
trường nhập khẩu nguyên phụ liệu của ngành da giày, theo bà Phan Thị Thanh
Xuân, Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký Hiệp hội Da giày - Túi xách Việt Nam, có thể
điểm mặt những “ông lớn” như: Trung Quốc, Đài Loan (Trung Quốc), Hàn Quốc…
Ngoài ra, còn có châu Âu, nhưng đây là những thị trường cao cấp, chủ yếu phục vụ
cho phân khúc trên, số lượng không lớn.
Bà Phan Thị Thanh Xuân, Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký Hiệp hội Da giày -
Túi xách Việt Nam.
“Nguồn
nguyên liệu vẫn nhập khẩu phần lớn từ Trung Quốc. Nguyên do, nguyên phụ liệu từ
thị trường Trung Quốc sẵn về số lượng, mẫu mã đa dạng và vận chuyển rất thuận lợi
với chi phí thấp”, bà Xuân cho hay. Bà cũng đồng thời cho rằng, cần nhìn một
cách toàn diện thị trường nhập khẩu nguyên phụ liệu để tìm ra hướng giải quyết
"bài toán" thượng nguồn cho ngành da giày.
Để giải
quyết "bài toán" thiếu nguyên phụ liệu sản xuất, ngành da giày có thể
có hai hướng đi, gồm: Kêu gọi đầu tư, phát triển sản xuất nguyên phụ liệu trong
nước và đa dạng hoá nguồn cung nguyên phụ liệu để đáp ứng quy tắc xuất xứ từ
các hiệp định thương mại tự do.
Những năm
qua, "bài toán" thu hút đầu tư phát triển sản xuất nguyên phụ liệu
trong nước đã được các cấp, các ngành, cộng đồng doanh nghiệp trong nước nỗ lực
triển khai nhưng hiệu quả “chưa tới”. “Điểm nghẽn” được chỉ ra vẫn là thiếu khu
công nghiệp chuyên ngành; tiêu chuẩn môi trường quá cao; địa phương không mặn
mà với dự án thuộc da, dệt nhuộm; quy mô thị trường chưa đủ lớn…
Trước bối
cảnh đó, đa dạng hoá nguồn cung nguyên phụ liệu đang được tính đến như một giải
pháp “tình thế”, trong khi giải pháp bền vững hơn là phát triển nguồn cung
trong nước chưa thực sự phát huy hiệu quả.
Việc đa dạng
hoá thị trường cũng không phải dễ, bởi liên quan đến chi phí sản xuất, chủng loại
nguyên liệu và số lượng nguồn cung đủ lớn. Do đó, cần có sự nghiên cứu kỹ lưỡng
bao gồm cả thị trường và chủng loại sản phẩm.
Thành lập
trung tâm giao dịch nguyên phụ liệu
Cũng theo
bà Xuân, Hiệp hội Da giày - Túi xách Việt Nam, Hiệp hội Dệt may Việt Nam, Hiệp
hội Gỗ và Lâm sản Việt Nam đã đề xuất xây dựng một trung tâm đổi mới sáng tạo,
nghiên cứu - phát triển và giao dịch nguyên phụ liệu phục vụ ngành thời
trang.
“Đây là một
trong những cái giải pháp để giúp đa dạng hóa thị trường nhập khẩu, đồng thời
có thể tập trung nâng cao kỹ năng nghiên cứu và phát triển, đổi mới sáng tạo và
tạo ra một thị trường nguyên phụ liệu đúng nghĩa tại Việt Nam”, bà Xuân
nói.
Thiếu nguyên phụ liệu là "điểm nghẽn" chưa được giải quyết nhiều
năm qua của ngành da giày.
Bà cũng
cho rằng, nếu không có “nôm na” là một cái “chợ”, để tất cả các nguồn cung tụ hợp
lại, giới thiệu sản phẩm thì các nhà sản xuất, tiêu dùng trong nước cũng sẽ
không có đầu mối tiếp cận.
Một vấn đề nữa, Việt Nam đang yếu và thiếu về mặt sản xuất nguyên phụ liệu, thành lập “chợ” sẽ thu hút được nguồn cung từ khắp nơi trên thế giới, đó cũng là một cách tốt để ngành đa dạng hoá nguồn nguyên liệu đầu vào.
Việc thành
lập trung tâm phát triển và giao dịch nguyên phụ liệu được đánh giá có tiềm
năng, bởi Việt Nam đang được ghi nhận là chuỗi cung ứng nguyên phụ liệu tốt nhất
trong khối ASEAN, chỉ sau Trung Quốc. Riêng ngành da giày, tỷ lệ nội địa hóa đạt
50 - 55%, cao hơn nhiều so với Indonesia (khoảng 30%) và Ấn Độ (chủ yếu mạnh về
da thuộc).
Nếu tận dụng
lợi thế này, Việt Nam hoàn toàn có thể trở thành nguồn cung thay thế, đáp ứng
nhu cầu trong khu vực ASEAN. Điều này đồng nghĩa chuỗi cung ứng không chỉ phục
vụ thị trường trong nước, mà còn hướng tới mục tiêu trở thành trung tâm cung ứng
cho cả ASEAN. Bởi trừ Trung Quốc, hầu hết các quốc gia sản xuất giày dép đều phải
nhập khẩu nguyên phụ liệu. “Nếu chúng ta phát triển chuỗi cung đủ mạnh, Việt
Nam sẽ là lựa chọn thay thế quan trọng cho nhiều thị trường”, bà Xuân cho
hay.
Cũng theo
Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký Hiệp hội Da giày - Túi xách Việt Nam, mặc dù mô
hình này còn mới mẻ tại Việt Nam nhưng nhiều quốc gia trên thế giới đã triển
khai thành công.
"Chúng
tôi kỳ vọng, thông qua mạng lưới thương vụ và các cơ quan đại diện ngoại giao
Việt Nam ở nước ngoài, sẽ hỗ trợ chia sẻ kinh nghiệm, mô hình hoạt động hiệu quả
để chúng tôi học hỏi và áp dụng", bà Xuân bày tỏ.
Với ý tưởng
này, bà Xuân bày tỏ mong nhận được sự hỗ trợ từ các thương vụ trong việc kết nối
mô hình quốc tế và từ Nhà nước trong việc hoàn thiện chính sách. Đặc biệt, bà
kiến nghị các bộ ngành liên quan nghiên cứu xây dựng một đề án tổng thể với các
cơ chế, chính sách hỗ trợ cụ thể. Điều này vừa tạo động lực thúc đẩy trung tâm
đi vào hoạt động hiệu quả, vừa thu hút sự tham gia của nhiều ngành, góp phần
hình thành chuỗi cung ứng nội địa và tăng tính chủ động cho ngành công nghiệp
thời trang Việt Nam.
Trong khi
ngành công nghiệp phụ trợ cho ngành da giày chưa phát triển đúng quy mô, đáp ứng
đủ nhu cầu, việc thành lập trung tâm nghiên cứu, phát triển, giao dịch nguyên
phụ liệu là cần thiết.
Theo BCT